Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Định Mệnh Anh Yêu Em Tập 11-12-13-14-15


Anh hơi mỉm cười:

- Nhất định mẹ sẽ rất vui. – Anh còn dặn – Nhất quyết không được nói với mẹ về chuyện anh bị ốm.


Thanh Lâm nói rất khẽ, từng tiếng cất lên đều kèm theo một tiếng thở khó nhọc:

- Sao em không nói chuyện gì đi?

- Anh muốn em nói về điều gì?

Thanh Lâm lắc đầu.

Tôi ậm ừ hồi lâu rồi nói:

- Trước đây, mỗi lần bị em cầm tay anh đều buông ra, từ khi anh ốm em mới có thể cầm tay anh nhiều như thế này.

Thanh Lâm như muốn rụt tay mình lại, nhưng anh lại không còn đủ sức lực để chống lại đôi tay đang nắm quá chặt của tôi. Anh nói:

- Vì lúc nào tay em cũng chảy mồ hôi.

- Em chẳng bao giờ ngại cả. – Tôi nháy mắt với anh.

- Năm đó, anh còn nhớ, mình chỉ mới 16 tuổi, có một cô gái đã ngỏ lời với anh, và đó là lời tỏ tình đầu tiên trong đời mà anh nhận được. – Thanh Lâm nhìn tôi.

- Anh có còn nhớ cô ấy đã nói gì với anh không?

- Tâm trí giờ không thể nhớ rõ ràng hoàn cảnh khi đó như thế nào nữa, chỉ nhớ là trời lúc đó rất lạnh, trời đã rất lạnh cho đến khi có một cô gái kì lạ đứng trước mặt anh...nên tạm gọi cô ấy là Mặt Trời. Anh không chắc chắn lắm, có lẽ ban đầu Mặt Trời đang bước đi cạnh anh, và kể lể một vài câu chuyện cười rời rạc nào đó, thực sự anh không hề cảm thấy hứng thú chút nào cả nhưng anh đã rất nhớ tiếng cười của cô ấy. Em có thể cười cho anh nhìn được không?

Tôi đã không thể kìm được nụ cười khi nhớ lại mình ở khoảnh khắc kì diệu đó.

- Rồi sao nữa?

- Cô ấy rảo bước nhanh hơn, vượt lên phía trước rồi bất giác quay người lại để anh đối diện với gương mặt của cô ấy, như chúng ta lúc này.

Thanh Lâm ngừng một hồi lâu, rồi anh hắng giọng:

- Cô ấy nói :"Này Trần Thanh Lâm, tớ có chuyện này rất quan trọng cần nói!". Anh đã rất ngạc nhiên, mở to mắt như thế này này, và đợi chờ cô ấy nói tiếp.

Thanh Lâm không thể kể thêm nữa vì cơn khó thở đột nhiên kéo tới khiến gương mặt anh tím tái, tôi vội vàng kéo lấy chiếc mặt nạ hô hấp đưa cho anh, một tay liên tục vuốt mạnh ngực anh. Tôi liên tục nói:


- Em xin anh, em xin anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét