Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

Ác Quỷ Nghìn Năm - Kundo: Age Of The Rampant



Xem Phim Ác Quỷ Nghìn Năm - Kundo: Age Of The Rampant trọn bộ, phim Ác Quỷ Nghìn Năm tập 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10-11-12-13-14-15-16-17-18-19-20-21-22-23-24-25-26-27-28-29-30. phim Ác Quỷ Nghìn Năm Vietsub, phim Ác Quỷ Nghìn Năm Thuyết minh. Chúc các bạn Xem Phim Ác Quỷ Nghìn Năm vui vẻ.


Anh lắc đầu, miệng không cười, cũng không mấp máy nói thêm điều gì. Tôi thực sự ghét lúc anh từ chối tôi, anh đã luôn từ chối tôi. Thậm chí trốn tránh tôi đến đất nước xa lạ này, tôi vẫn luôn nhất quyết phải tìm thấy anh. Tại sao ngay đến cả khi sức lực còn quá ít ỏi anh ấy vẫn phải tận dụng nó để lắc đầu từ chối, hơn 10 năm trôi qua chẳng phải đã mất quá nhiều công sức để lìa xa nhau mà vẫn không thành hay sao.



Tôi bấm chuông cấp cứu. Các bác sĩ và y tá đổ ập vào phòng bệnh, tôi nhìn cảnh tượng trước mắt, chân tay cảm thấy thừa thãi và bất lực. Tôi chỉ còn biết chờ đợi, tôi luôn có một kì vọng lớn lao rằng màn giằng co số phận kịch tính này sẽ sớm kết thúc với phần thắng thuộc về người đàn ông mà tôi đã đặt cược cả tình yêu và cuộc đời của mình vào.



Khi cơn co thắt đã dần qua, tôi cảm thấy yên tâm hơn khi nhìn thấy gương mặt anh đang chầm chậm thở bên dưới lớp mặt nạ dưỡng khí trong suốt. Đôi mắt của anh nhắm nghiền, rõ ràng là anh không ngủ nhưng dường như anh đã quá chán nản khi phải mở mắt ra nhìn bốn bề trắng xóa vô vị của căn phòng này. Tôi khẽ chạm vào đôi lông mày của anh, làn mi anh rung rung, tại sao ngay đến cả khi sức khỏe của anh đang ở trong tình trạng tồi tệ này, thân thể bệnh tật và gương mặt tái nhợt của anh vẫn khiến tôi say mê.



- Để em kể tiếp cho anh nghe câu chuyện của chúng ta nhé! – Tôi xoa tay lên mái tóc lơ thơ của anh.



Nét mặt anh vẫn không có biểu hiện gì thay đổi. Tôi thì thầm:



- Kể cả lúc ấy cũng như lúc này, cô ấy đều bày tỏ tình cảm của mình. "Tớ nghĩ là tớ thích cậu. Chúng ta có thể bắt đầu hẹn hò với nhau được không?" – Em đã nói như vậy đấy, đến giờ em vẫn nhớ rõ từng câu từng chữ, kể cả từng nhịp tim hồi hộp đập rộn ràng của cô bé lớp 10 hồi đó. Rồi em đưa bàn tay của mình ra nắm lấy tay anh, đấy là lần đầu tiên nắm tay nhau, nhưng toàn thân anh thì lại đông cứng. – Tôi bật cười một mình.





- Mẹ đã luôn luôn lo lắng, vì anh đã luôn yếu ớt từ khi sinh ra, anh đã luôn luôn yếu ớt. – Anh buồn bã. – Lúc nào anh cũng sợ mẹ lo lắng quá nhiều, lần này trở về được chắc mẹ sẽ yên lòng phần nào!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét